Edit: Linhlady
- ----------------------?
Mọi người thấy như vậy, tâm hồn bát quái hừng hực thiêu đốt, nhưng mà bọn họ lại không dám tiến lên hỏi Bạc Diệc Nhiên.
Chỉ có thể là hoặc ngồi hoặc đứng ở nơi đó, đôi mắt không chớp mắt nhìn Mạc Vân Quả bên này, e sợ một cái chớp mắt mà bỏ lỡ cái gì đó.
Mạc Vân Quả cùng Bạc Diệc Nhiên dán rất gần, từ xa nhìn lại, thật giống như hai người đang hôn môi.
“Đinh! Tiến độ hoàn thành nhiệm vụ là 15%, xin ký chủ không ngừng cố gắng.”
Thanh âm nhắc nhở của Đoàn Tử đánh gãy suy nghĩ của Mạc Vân Quả, cô dựa là ghế, không nhìn Bạc Diệc Nhiên.
Chỉ cần tưởng tượng đến mình còn phải ăn mấy món khó nuốt kia đến 90 lần, còn phải nói “Ăn ngon”, Mạc Vân Quả liền cảm thấy sống không còn gì luyến tiếc……
Bạc Diệc Nhiên nhìn thân thể Mạc Vân Quả ngay lập tức thả lỏng, đem mâm hướng bên cạnh nói: “Thưởng cho các ngươi.”
Những giám khảo đó thụ sủng nhược kinh, sôi nổi cướp đoạt.
Chit cần một miếng nhỏ thôi bọn họ đã cảm nhận được hạnh phúc trước nay chưa từng có, ngược lại hoàn toàn với đồ ăn củ các thí sinh kia, đồ ăn của Bạc Diệc Nhiên giống như có tác dụng thần kì.
Bọn họ giống như không cảm nhận được hương vị khó ăn kia, tranh nhau cướp đoạt, trầm mê.
Bạc Diệc Nhiên cũng mặc kệ những người đó nghĩ như thế nào, nhanh tay kéo Mạc Vân Quả đi khỏi nơi này.
Còn chuyện ai là quán quân gì đó, đau có liên quan gì đến hắn?
Mạc Vân Quả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009669/chuong-389.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.