Edit: Linhlady
- ------------------------?
Cái hương vị này quả thực quá tuyệt vời, không phải nói so với các loại mỹ thực trước kia cô đã ăn, mà trái ngược với các loại đồ ăn hai ngày qua hiện tại cái bánh bao nhỏ này quả thực ăn quá ngon!
Mạc Vân Quả không hề phát hiện, dưới sự tàn phá của Bạc Diệc Nhiên, thời gian làm đồ ăn cho cô đã chậm hơn nhiều.
Bạc Diệc Nhiên nhìn đôi mắt trong nháy mắt liền sáng lên của Mạc Vân Quả, khóe miệng ý cười dần dần mở rộng, thoạt nhìn giống không tồi.
Bạc Diệc Nhiên nhìn theo động tác gắp bánh bao của Mạc Vân Quả, cũng làm theo, dựa theo cách cắn bạn bao của cô cắn một miếng.
Khi nước sốt chạm vào đầu lưỡi của hắn, hắn nhẹ nhàng nhíu mày một chút, giây lát lướt qua.
Mạc Vân Quả nhìn đến Bạc Diệc Nhiên ăn đi, thuận miệng hỏi: "Ăn ngon sao?"
Bạc Diệc Nhiên khẽ gật đầu, trong tay lại là bỏ nửa miếng bánh bao kia xuống, giống như không muốn tiếp tục ăn.
Mạc Vân Quả cũng không có để ý điểm này, cô ăn bánh bao nhỏ, hưởng thụ mỹ thực khó được.
Bữa sáng thực mau liền kết thúc, theo sau Bạc Diệc Nhiên không biết đi nơi nào, chỉ để lại Mạc Vân Quả một người ở biệt thự.
Mạc Vân Quả nghĩ nghĩ, hơn nữa mọi người trong phòng phát sóng trực tiếp xúi giục, cô liền quyết định ra cửa nhìn xem.
Thu thập mọi thứ lúc sau, Mạc Vân Quả liền bước ra cửa.
Nhưng khi cô ra cổng, lại phát hiện ở đây không có xe cộ gì.
Bởi vì Bạc Diệc Nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009665/chuong-385.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.