Edit: Linhlady
- ------------------------?
"Phốc ha ha ha ha ha!"
"Ai nha má ơi, ta không được, cười chết ta, ta đều đánh vài cái lăn!"
"Trên lầu ngươi là Thiên Lôi sao? Giống như còn đáng trên tầng thượng của ta, ta bên này sét đánh thanh thật lớn......"
"Khụ khụ...... Xin lỗi xin lỗi, ta nói nhỏ thôi, bất quá thật sự...... Nhịn không được a! Ha ha ha ha ha ha!"
"Tuy rằng chúng ta chỉ có thể thấy một đống mosaic, nhưng y theo mosaic lớn nhỏ mà xem, hình dạng kia hẳn là sẽ không nhỏ......"
"Nhưng không tính nhỏ hay không Bạc Diệc Nhiên lại bị tiểu Quả Quả nhà ta xem thường, ha ha ha ha! Càng nghĩ càng buồn cười làm xao đây!"
"Nhưng mà tiểu Quả Quả nhà ta cũng bị xem thường a, nói cái gì mà thật phẳng gì đó, không hiểu vì sao có một chút manh nha ~"
"Lầu trên ngươi cũng như vậy cảm thấy sao? Ha ha ha ha ha! Cùng chung chí hướng a a! Tới tới tới, bắt tay!"
"Khụ khụ...... Tiểu Quả Quả nên ngủ, ngủ đi."
"Ân ân, đúng thế đúng thế, nên ngủ!"
"Lầu trên bẻ lái thật hay, bất quá xác thật nên ngủ 233333333"
"Ngủ ngon tiểu Quả Quả ~"
"Ngủ ngon ~"
Mạc Vân Quả: Ngủ ngon.
Mạc Vân Quả tắt đèn, chui vào ổ chăn, tiến vào mộng đẹp.
Nhưng mà ở cách vách, Bạc Diệc Nhiên lại nhìn chằm chằm tiểu Bạc Diệc Nhiên, vẻ mặt nghi hoặc, chẳng lẽ thật sự rất nhỏ?
Bạc Diệc Nhiên nhìn từ trên xuống dưới, càng cảm thấy không nhỏ, so với trên mạng, hắn thật sự rất lớn được không!
Cái cô Mạc Vân Quả này thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009664/chuong-384.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.