Edit: Linhlady
- ----------------------------?
Sau khi tỉnh lại cho tới bây giờ, vẻ mặt tôi luôn là mộng bức.
Ai tới nói cho tôi, rõ ràng tôi đang cùng tên gia hoả Kỳ Thần kia ở bên nhau, làm sao nháy mắt lại ở bệnh viện rồi, hơn nữa…… Còn có một người đàn ông không quen biết……
Sau đó, người đàn ông này luôn quấn lấy tôi, nói cái gì mà hắn là ân nhân cứu mạng của tôi?
Tôi:…… Ha hả!
Tôi không biết trong thời gian hôn mê tôi đã làm cái gì, nhưng mà hình thư tôi đã làm được một việc tốt?
Bọn họ nói tôi mất đi ký ức, tôi mới không tin đâu!
Tôi nhớ rõ mọi chuyện từ nhỏ đến lớn, duy độc kí ức 5 năm này, lại một chút cũng không có.
Nhưng cái ngày cũng không ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi, ngược lại, tôi cảm thấy cuộc sống hiện tại rất thoải mát, trừ cái tên gia hoả trước mắt.
Lại nói tiếp, Kỳ Thần cùng Y Tường Vi kết hôn, nghe nói tôi còn ở trong hôn lễ của bọn họ té xỉu.
Nhìn hai người dáng vẻ hạnh phúc, tôi vừa lòng gật đầu.
Hiện tại Kỳ Thần so với trước kia có tính người hơn nhiều.
Nhưng thật ra tôi cảm thấy Y Tường Vi đối với tôi thái độ rất kỳ quái, không thể nói là vì sao, chính là cảm thấy rất kỳ quái.
Nhoáng cái hai năm trôi qua, tôi vẫn như cũ không nhớ ra kí ức 5 năm kia.
Hiện tại, tôi đang chuẩn bị hôn lễ, ừm…… Cùng cái gia hoả tự xưng là ân nhân cứu mạng kia.
Nhớ tới hắn ở trước mặt tôi bàng dáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009591/chuong-311.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.