Edit: Linhlady
- -------------------------?
Khoé mắt Y Tường Vi trượt xuống một giọt nước mắt, trên mặt tươi cười lại càng sâu.
Cô ấy nghĩ, cô ấy đã biết ý nghĩa của cuộc sống, biết ý nghĩa vì sao mình tồn tại.
Quan khán hôn lễ cùng người xem phát sóng trực tiếp cũng bởi vì một màn này trở nên kích động.
“Tại một giấy này, tôi cảm nhận được thiên địa triệu hoán! Trong lòng không ngọn nguồn xuất hiện một trận chua xót, không biết vì sao.”
“Tôi chưa bao giờ biết, thì ra một sửu bát quái lại có thể xinh đẹp như vậy.”
“Lầu trên nói chuyện kiểu gì vậy! Y nữ thần nhà ta mới không xấu đâu! Cô ấy là đẹp nhất!”
“Đúng vậy! Cô ấy là đẹp nhất! Vẻ đẹo của cô ấy đến từ sâu trong linh hồn, tôi có thể cảm nhận được linh hồn của tôi vì cô ấy mà rung động.”
“Ta đã từng nghe các đại nhân giảng qua, trong cuộc đời, có một loại đẹp gọi là vẻ đẹo tâm hồn, tôi vẫn luôn không thể lý giải, nhưng hôm nay, tôi giống như hiểu được rồi.”
“Đúng vậy, chúng tôi là người không để ý vẻ bề ngoài.”
“Ừ…… Tôi còn nhớ rõ đã từng có người viết lách rất tốt, nhưng mà sau khi truyền thông phỏng vấn, mọi người nhìn khuôn mặt hắn, liền vô cớ chửi rủa hắn, sau đó hắn không chịu được áp lực, phong bút.”
“Tôi biết trên lầu nói chính là ai! Tôi chính là người nhìn hắn lớn lên a a a a!”
“Ta đã từng điên cuồng mê luyến một ca sĩ cũng vì mọi người chửi rủa mà lựa chọn rời khỏi giới âm nhạc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-kim-chu-cau-danh-thuong/1009590/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.