Nguyên phối Càn Long là Phú Sát thị, những hoàng tử đều sôi nổi nhìn về phía Thập Nhị a ca Dận Đào, hiện giờ, trong huynh đệ bọn họ chỉ có Thập Nhị phúc tấn là Phú Sát thị.
Dận Đào mê man, sự tình như thế nào lại liên lụy đến nơi này của hắn, ngôi vị hoàng đế này đổi như thế nào cũng không đến lượt hắn.
"Thập Nhị, không nghĩ đến nha." Dận Ngã khiếp sợ nhìn Dận Đào, vị đệ đệ này luôn có cảm giác tồn tại rất thấp, hắn không thể lý giải nổi, chẳng lẽ là là chó không sủa nhưng biết cắn người?
"Thập Ca, có phải có hiểu lầm gì đó không?" Dận Đào gian nan phun ra một câu, hắn thật sự không chịu nổi ánh mắt tử vong từ mấy huynh đệ. Tuy rằng lúc hắn nhận thức được thì có thời điểm sẽ oán hận Hoàng a mã giao hắn cho một nô tài nuôi dưỡng, dù công lao của Tô Ma Lạt Cô có lớn đến mức nào thì cũng vẫn là một nô tài. Nhưng trông thấy sự suy sụp của hai phe thái tử và hoàng trưởng tử mấy năm nay, nhìn thấy Thập Tam từ được sủng ái thành chịu vắng vẻ, tâm thái Dận Đào trở nên hài hòa rất nhiều.
Khang Hi cũng nhíu mày, tâm tư của hắn tự hắn biết, Thập Nhị chưa từng nằm trong phạm vị suy tính của hắn. Vì vậy, Càn Long này rất có khả năng không phải con trai của hắn.
[Có một vị nguyên phối như thế, đối với người nối nghiệp là một bi kịch. Tháng 11 năm Càn Long thứ 13, Phú Sát hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-cua-toi-thong-den-trieu-thanh/2934953/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.