"Các ngươi cảm thấy nên làm thế nào?" Khang Hi nhìn nhóm con trai của mình.
"Hồi Hoàng A Mã, quân tử không đứng dưới trong cảnh nguy toàn, không bằng tìm một người hỏi thử một lần." Dận Tự mở miệng nói.
"Được."
"Hoàng thượng, nô tài nguyện ý vì hoàng thượng phân ưu." Lương Cửu Công lập tức quỳ xuống.
Khang Hi sửng sốt, hắn không nghĩ đến Lương Cửu Công sẽ đứng ra.
"Ngươi nghĩ tốt, hôm nay, màn trời kia tốt hay xấu, trẫm còn chưa thăm dò rõ ràng. Nếu gặp nguy hiểm gì thì trẫm chỉ sợ sẽ không cứu được ngươi."
Lương Cửu Công trước hết loảng xoảng quỳ xuống dập đầu ba cái, đôi mắt chứa lệ: "Mệnh nô tài vốn là của chủ tử, có thể làm việc vì chủ tử, cho dù chết cũng là phúc phận của nô tài."
"Trẫm biết ngươi là một người trung tâm." Khang Hi cũng rất cảm động, Lý Đức Toàn lớn lên cùng hắn đã già đi, mấy năm trước đã ra khỏi cung để vinh dưỡng. May mà hiện giờ, bên cạnh hắn còn Lương Cửu Công, sẽ không có người nào thỏa đáng hơn.
"Có được một câu nói này của chủ tử, nô tài chết cũng không hối tiếc."
Những vị hoàng tử ở phía dưới xem một màn chủ tớ tình thâm, trong lòng có cảm giác rất khó chịu, hoàng thượng đối xử với nô tài bên cạnh còn tốt hơn so với nhi tử.
Mặt khác, những nô tài khác bên cạnh Khang Hi thì lại cảm thấy đáng tiếc vì phản ứng của mình không đủ nhanh, tuy rằng có thể sẽ gặp nguy hiểm, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-song-truc-tiep-cua-toi-thong-den-trieu-thanh/2934952/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.