Âm Tế Thiên mới vừa đi đến cửa Thú Viên, liền nhìn thấy bốn gã đệ tử Thú Viên bước ra.
Đầu tiên bọn họ là sửng sốt, lập tức, bên trong mắt chợt lóe một mạt đùa cợt, bất quá, mặt ngoài cũng đủ công phu, cung kính hướng Âm Tế Thiên thỉnh an: “Bái kiến thiếu phu nhân!”
Âm Tế Thiên thản nhiên lên tiếng, đối với việc bọn họ trong ngoài không đồng nhất, đã theo thói quen, nhất là một đường tới đây, trừ đệ tử của viện Hoành trưởng lão ra, biểu hiện của những người khác cùng bọn họ không có sai biệt.
Nháy mắt khi quẹo vào Thú Viên, khóe mắt của Âm Tế Thiên liếc sang bốn gã đệ tử đang lặng lẽ âm thầm châu đầu ghé tai.
“Hắn chính là thiếu phu nhân mà Minh thiếu gia mới cưới về đi?”
“Còn hỏi nữa sao? Trong phủ Bắc gia chỉ có một mình hắn trọc đầu!”
“Hì hì! Ta nghe nói nguyên bản hắn là thiên tài, nhưng sau đó bị người hủy linh căn, hiện tại chỉ là một phế vật vô dụng!”
“Hừ! Chỉ vì tên phế vật này, làm hại Lợi quản sự phụ trách mua thức ăn bị sa thải!”
“Ể? Là sao thế này? Không phải Lợi quản sự tự mình rời khỏi phần công tác này hay sao?”
“Ngươi ngốc à! Không phải ngươi không biết công việc này vớt được biết bao nhiêu là ưu việt, ai lại sẽ khinh địch như vậy đem nó đưa cho người khác?”
“Vậy sao Lợi quản sự lại từ bỏ công việc này??”
“Là Vạn tổng quản sa thải!”
“Ah? Lợi quản sự không phải…. Vạn tổng quản……”
Thanh âm dần dần đi xa, Âm Tế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/6285/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.