Âm Tế Thiên nhìn bọn cung nữ mất hồn, nụ cười trên khóe miệng càng tươi hơn, hỏi lại một lần nữa: “Ta đẹp không?”
Giọng nói của hắn tựa hồ mang theo ma lực, khiến biểu tình của tất cả các cung nữ trở nên cực kỳ đờ đẫn. Giống như con rối bị người ta khống chế, dùng ngữ khí cứng ngắc, trăm miệng một lời đáp: “Đẹp!”
Âm Tế Thiên nhìn ánh mắt không có tiêu cự của đám cung nữ, chắc ăn bọn họ đã bị hắn khống chế, mới vừa lòng thu hồi hai tay, hướng về phía cửa đi đến.
Thị vệ ở ngoài cửa vừa trông thấy Âm Tế Thiên, liền tức khắc dẫn hắn tới chủ điện của Vạn Thú Cung.
Sân của chủ điện, có một tấm thảm đỏ trải dài từ cửa chính nối thẳng tới cửa đại điện.
Phát hiện Âm Tế Thiên đã đến, Đế Duật nhanh chóng tiến lại gần, dắt tay hắn. Y ngưng mắt nhìn khuôn mặt diễm lệ của thiếu niên, tán thưởng: “Ngươi thật đẹp!”
Âm Tế Thiên lạnh lùng liếc y một cái.
Đế Duật cười nói: “Nhưng, ta lại tương đối thích khuôn mặt trước kia của ngươi hơn!”
Khuôn mặt trước kia vừa có nét cuồng dã bất kham, mà lại vừa tà mị gợi cảm. Nhất là lúc muốn tính kế người khác, nụ cười ngoan độc ấy đặc biệt rực rỡ lóa mắt, làm y say mê đến không thể dời mắt.
Đế Duật lấy một viên đan dược ra, đưa tới trước mặt hắn: “Viên Hóa Dung đan cấp Thần phẩm này, có thể giải trừ dung mạo trên mặt ngươi!”
Âm Tế Thiên cũng khá thích
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858850/chuong-335.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.