Thân là nam nhân của Âm Tế Thiên, sao Đế Minh lại không hiểu nụ cười của thiếu niên là có ý gì!
Đôi mắt lạnh băng thoáng hiện lên ý cười cưng chiều, giống hộ hoa sứ giả mà đứng bên cạnh, mặc cho thiếu niên đùa nghịch.
Ly Trĩ lão tổ có chút khó có thể tin Âm Tế Thiên sẽ giúp gã!
Gã đề phòng hỏi: “Ngươi muốn làm cái gì?”
Âm Tế Thiên buồn cười nhìn gã: “Chẳng phải ngươi muốn ta trợ giúp ngươi phi thăng ư? Sao giờ lại bắt đầu lo lắng ta làm gì ngươi rồi? Nếu sợ ta gian trá, vậy ngươi cần gì phải bắt ta về để ta trợ giúp ngươi một tay?”
Trên mặt Ly Trĩ lão tổ thoáng có chút chần chờ, nhưng vẫn không dám tín nhiệm Âm Tế Thiên: “Vì sao ngươi lại đột nhiên thay đổi chủ ý, muốn giúp bổn tọa phi thăng?”
Âm Tế Thiên không tính toán dong dài với gã, trực tiếp hỏi: “Một câu thôi, ngươi muốn phi thăng hay không?”
Ly Trĩ lão tổ chẳng chút nghĩ ngợi đáp: “Muốn!”
“Nếu đã thế, ngươi còn chần chờ gì nữa? Nếu bọn ta muốn giết ngươi, ngươi căn bản sẽ không có cơ hội phản kháng!”
Ly Trĩ lão tổ liếc mắt nhìn Đế Minh đang đứng bên người Âm Tế Thiên, đối với nam nhân đột nhiên cường đại này, quả thật gã không có năng lực phản kháng.
Chính là, sao thiếu gia Bắc gia lại bất ngờ mạnh lên như thế?
Ly Trĩ lão tổ không suy nghĩ chuyện của Đế Minh nữa, cũng không tự hỏi quá lâu: “Ngươi định trợ giúp ta phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858836/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.