Quỷ quái lão tổ nhìn Âm Tế Thiên ngồi xếp bằng, suy đoán: “Chắc là Phách Nhi đến Minh Ngục cũng không tìm được một hồn kia. Vậy nên hôm nay, Tiểu hòa thượng muốn dùng hồn phách của bản thân để bổ sung hồn phách cho y.”
Yêu quái lão tổ tỏ vẻ hâm mộ: “Tiểu hòa thượng thật quan tâm đến Phách Nhi.”
Nếu không phải là người hắn yêu, ai sẽ chịu hy sinh tính mạng của bản thân để đi cứu người khác chứ.
Trong lúc hai vị lão tổ nói chuyện, Âm Tế Thiên đang hết sức chuyên chú tìm kiếm một hồn kia của Bắc Minh.
Thất thải hỏa miêu trong Thức Hải của hắn cứ xoay tròn không ngừng, tạo thành một trận lốc xoáy mãnh liệt, như muốn hút sạch hết mọi thứ lên.
Chỉ lát sau, có một mảnh hồn màu đen bị kéo từ sâu trong Thức Hải ra.
Âm Tế Thiên nhìn kỹ, phát hiện mảnh hồn kia có bộ dáng giống hệt như là Bắc Minh.
Nếu hắn đoán không sai, đây chính là một hồn còn thiếu mà Bắc Minh vẫn luôn kiếm tìm. Nhưng quái lạ là, mảnh hồn kia luôn cố kháng cự lại sức hút của Thất thải hỏa miêu, khiến Thất thải hỏa miêu cũng không có biện pháp với nó.
Âm Tế Thiên thầm cảm thấy hết sức lo lắng.
Ngay tại lúc hắn không biết phải làm gì, đột nhiên Thức Hải của hắn xuất hiện ba mảnh hồn phách có bộ dáng giống y hệt hắn.
Trong đó, có một cái màu đen, một cái màu trắng và một cái màu đen trắng. Khi cả ba hợp lại, trực tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858800/chuong-307.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.