Bắc Minh dẫn Hạ Hầu Lân đi vào đại sảnh, kế đó cho lui hết tất cả người hầu bên trong, và ra lệnh cho Bắc Đẩu đứng canh cửa, nội trong nửa giờ không cho phép bất kỳ kẻ nào xông vào.
Sau đó bắt đầu bố trí trận pháp ngay trong đại sảnh.
Âm Tế Thiên đứng bên ngoài, mắt nhìn chăm chăm cánh cửa, hít một hơi thật sâu rồi nói với Bắc Đẩu: “Ngươi theo ta lại đây.”
Bắc Đẩu chần chờ một chút, mới đi theo Âm Tế Thiên đi vào đình nghỉ mát: “Chẳng hay Thiếu phu nhân có gì sai bảo?”.
Âm Tế Thiên xoay người: “Về sau, mỗi ngày ngươi đều phải thay ta nhắc nhở Bắc Minh niệm ba trăm lần “Âm Tế Thiên” và viết ra giấy ba trăm lần “Âm Tế Thiên”. Nếu y không chịu làm, ngươi cứ nói với y là chớ quên lời thề độc hôm nào.”
“Ah!” Bắc Đẩu sửng sốt: “Âm Tế Thiên là ai? Chữ Tế Thiên trong Âm Tế Thiên giống với pháp danh của Thiếu phu nhân quá vậy?”
Âm Tế Thiên lạnh lùng liếc hắn: “Ngươi không cần biết người đó là ai! Hãy nhớ, nếu ngươi có bế quan, thì dặn các bà vú nhắc nhở Bắc Minh giùm.”
Bắc Đẩu rất muốn hỏi vì sao Âm Tế Thiên không tự mình làm mà lại kêu gã, nhưng lời nói đến miệng mà chẳng thể nào thốt ra được thành lời.
Âm Tế Thiên rời khỏi đình nghỉ mát, bắt gặp Hiên Viên Duật đang lén lén lút lút núp trên nóc nhà của Đại sảnh nhìn lén.
Hiên Viên Duật chú ý tới ánh mắt của thiếu niên, bình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858794/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.