Phong Lang và Dực hổ liếc mắt nhìn nhau, mím môi nói:
“Đứng đầu vạn yêu.”
Bắc Minh lập tức nhíu chặt mày.
Âm Tế Thiên sửng sốt:
“Đứng đầu vạn yêu?”
“Đúng. Khí tức tỏa ra từ trên người ngài, cộng thêm những năng lực đặc biệt kia, cho ra kết luận, ngài chắc hẳn là Đứng đầu vạn yêu, Vạn Yêu Tôn Sư – thống trị Yêu thú của lục giới.”
Âm Tế Thiên chặn ngang lời Phong Lang: “Từ từ, chẳng phải ta là Ngự thú sư sao?”
Lang Phong cười ra tiếng: “Ngự thú sư? Đừng nói ngài thực sự nghĩ mình là Ngự thú sư cấp mười đó chứ?”
Hắn ở Bắc gia đã được một thời gian, cũng biết chút chút về chuyện của Âm Tế Thiên. Âm Tế Thiên lại nói:
“Không đúng sao? Bất quá, ta quả thật cảm thấy mình lợi hại hơn Ngự thú sư cấp mười nhiều.”
“Đương nhiên rồi. Đám ngự thú sư kia sao có thể sánh ngang với ngài được.”
Âm Tế Thiên hiếu kỳ hỏi: “Chẳng nhẽ Tu Chân giới chưa từng xuất hiện Ngự thú sư cấp mười à?”
“Có! Nhưng là chuyện rất lâu về trước rồi. Hình như là một vạn năm trước, Đứng đầu vạn yêu – cũng chính là ngài – xuống trần du ngoạn. Bởi vì bất mãn với cách làm của Ngự thú sư cấp mười, nên ngài tước đi năng lực của bọn họ. Từ đó về sau, Tu Chân giới không còn xuất hiện thêm Ngự thú sư cấp mười nào nữa”.
Âm Tế Thiên thấy có chút buồn cười. Phong Lang bảo là vạn năm trước, vậy chẳng phải hắn là vạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858698/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.