Chấp Pháp trưởng lão cùng vài vị trưởng lão nghe thấy tiếng đánh nhau, vội bước nhanh tới trước cửa sổ, nhìn thấy bên ngoài phòng, tu sĩ chính phái đang đấu đến ngươi chết ta sống. Ông không khỏi nhíu chặt mày: “Chúng ta chờ bọn họ chém giết gần xong, hãy đi ra! Tận lực tránh tham dự vào cuộc sát hại ấy!”
Cửa ải này, đối với những tu sĩ như bọn họ mà nói thật sự quá mức tàn nhẫn, không chỉ khiến cho tu sĩ có tu vi thấp cảm thấy vô vàn sợ hãi, mà cũng là khảo nghiệm cho tất cả mọi người!
Nếu bọn họ không gọt nhân số bớt đi một nửa thì sẽ bị nhốt trong này cả đời, chờ đợi trong một không gian nhỏ hẹp tối tăm không ánh sáng, vượt qua năm tháng đằng đẵng, ngày này qua ngày khác. Có lẽ, đến khi một nửa tu sĩ chết già đi, mới có cơ hội ra ngoài.
Bất quá, tuổi thọ của tu sĩ tuy không quá một ngàn năm, thế nhưng ít nhất cũng mấy trăm năm. Liệu những ai có thể chịu đựng được mấy trăm năm?
Bởi thế, bọn họ muốn rời khỏi đây, thì một nửa nhân số phải bị tiêu diệt. Mà nếu đưa ra quyết định như vậy, chỉ sợ cuộc đời sau này của bọn họ không khỏi bị lương tâm dằn vặt khiển trách!
Các vị trưởng lão nhìn đám tu sĩ tựa như kẻ điên ngoài kia, không khỏi thở dài một hơi!
Bọn họ không thể ngăn cản cuộc tranh đấu sinh tử này, mà cũng không ngăn cản được. Hơn nữa, nếu xảy ra tình huống bất đắc dĩ, bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858672/chuong-243.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.