Hiên Viên Duật đang định xuất môn tìm Âm Tế Thiên thì gặp Bắc Minh đi tới, trong lòng hắn có chút kinh ngạc. Thoạt nhìn, hôm nay Bắc Minh có vẻ quý khí hơn xưa, khiến hắn nhịn không được mà nhìn lâu thêm một chút. Cuối cùng, ánh mắt hắn dừng lại trên chiếc trâm cài tóc của Bắc Minh. Lúc trông thấy sáu chữ trên đó, Hiên Viên Duật không khỏi bật cười: “Minh sư đệ, trâm cài tóc của ngươi thật đặc biệt! Ngay cả ý tứ cũng đặc biệt. Bất quá, ngươi sợ sẽ có người nào khác ngoài Tịch Thiên thích ngươi sao? Vậy thì ngươi hãy yên tâm về ta. Bởi trái tim của ta đã sớm trao cho người khác, không hề có chút ý tứ gì với ngươi cả!”
Bắc Minh nghe Hiên Viên Duật hô trái tim của y đã trao cho người khác, phút chốc liền nheo mắt lại, trong đó biểu lộ rõ vẻ không vui. Bắc Đẩu thấy khí lạnh tỏa ra từ chủ tử nhà mình càng lúc càng nặng, vội nói: “Hiên Viên công tử, ngài hiểu lầm rồi! Sơ trâm trên đầu chủ tử nhà ta là do Thiếu phu nhân đặc biệt đến Ngọc Y *** đặt làm tặng cho chủ tử.”
Đáy mắt Bắc Minh tức thời tràn đầy đắc ý, trong lòng thầm tán thưởng Bắc Đẩu một tiếng. Sắc mặt Hiên Viên Duật khẽ biến, khóe miệng nhếch lên, châm chọc một câu: “Hóa ra là do Tịch Thiên tặng! Vậy Minh sư đệ tới tìm ta không phải là muốn khoe khoang đó chứ?”
Chỉ một câu mà đã đâm trúng tim đen của Bắc Minh, thế nhưng y nhất quyết không nhận.
“Ta tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858565/chuong-194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.