Trong phòng, tiếng vú Liễu kiên nhẫn dạy cách chải tóc và cách vấn tóc luôn không ngừng truyền ra. Âm Tế Thiên lặng yên không một tiếng động mở cửa, bắt gặp Bắc Minh đang cầm chiếc lược, cực kỳ nghiêm túc mà chải đầu cho Bắc Đẩu, tuy thế động tác tay có vẻ không được tự nhiên lắm. Có mấy lần tóc Bắc Đẩu bị kéo đau thế nhưng gã chẳng dám tỏ thái độ gì. Vú Liễu thấy Bắc Minh càng vấn tóc càng đẹp, động tác trên tay cũng càng lúc càng lưu loát, không khỏi vui mừng cười nói: “Thiếu phu nhân thật tốt số!”
Âm Tế Thiên đứng ở cửa, nghe thấy vú Liễu nói thế thì khóe miệng cong lên, trong mắt đều là vẻ mặt nghiêm túc của Bắc Minh.
“Ôi, Thiếu phu nhân, sao ngài lại đứng đó mà không đi vào?”
Vú Trương ở cùng một viện với vú Liễu. Lúc đi ngang qua trông thấy Âm Tế Thiên đứng ở cửa cười cười ngây ngốc, không khỏi tò mò bước tới hỏi. Ba người trong phòng nghe tiếng vú Trương, giật mình quay đầu lại nhìn. Bắc Minh thấy Âm Tế Thiên đứng ở cửa thì vẻ lạnh nhạt và bình tĩnh bỗng trở nên có chút khốn quẫn. Âm Tế Thiên cười nói: “Cứ coi như ta chưa từng tới đây, mấy người tiếp tục đi!”
Dứt câu liền xoay người rời đi. Bắc Minh vội vàng buông lược, đuổi theo bắt lấy tay Âm Tế Thiên hỏi: “Sao ngươi trở về nhanh vậy?” Y cứ tưởng ít nhất buổi trưa hoặc chiều gì đó Tịch Thiên mới trở về, bởi vậy y lén tới chỗ vú Liễu học chải tóc.
Âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858562/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.