Khi Âm Tế Thiên kịp phản ứng lại, thì quần áo trên người đã bị cởi xuống, trâm trên đầu cũng bị tháo ra, lập tức mái tóc màu lam đậm xõa tung trên giường, chỉ nháy mắt cả người dường như đang nằm giữa một lòng biển sâu.
Bắc Minh nhìn Âm Tế Thiên dưới sự phụ trợ của những sợi tóc yêu dị, càng khiến dung nhan trở nên mê hoặc, đẹp đến con ngươi y nóng cháy, không kiềm hãm được mà thì thào: “Thật đẹp!”
Vừa dứt lời, y liền mạnh cúi đầu xuống dùng sức mút lên đôi môi đỏ mọng, đầu lưỡi xâm nhập cùng chiếc lưỡi phấn nộn kia điên cuồng quấn lấy nhau.
Rất nhanh, tiếng rên rỉ như có như không tràn ra khỏi phòng.
Xuyên qua bình phong, mơ hồ trông thấy hai thân ảnh đang chặt chẽ quấn quýt, lưu luyến triền miên, dây dưa không ngừng. Tiếp theo đó là âm thanh va chạm như tiếng sóng biển vỗ bờ, từng tiếng từng tiếng vang lên, càng lúc càng kịch liệt dữ dội!
Bóng đêm qua đi thái dương kéo tới, ánh sáng ban mai len lỏi chiếu đến bên giường, sưởi ấm cho hai thân hình sít chặt lấy nhau kia.
Âm Tế Thiên thở phì phò trừng mắt nhìn nam nhân vẫn còn đang không ngừng chuyển động trên người hắn.
Hắn chỉ là lo lắng thân thể Bắc Minh chịu không nổi, chứ hoàn toàn không có ý khiêu khích tôn nghiêm nam nhân của y, vậy mà y lại hoan ái mãnh liệt chẳng chịu dừng, tựa hồ làm mãi vẫn không đủ.
Bắc Minh đón lấy ánh mắt tức giận của Âm Tế Thiên, khàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858502/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.