Âm Tế Thiên quay đầu lại, liền nhìn thấy trước cửa có một đứa nhỏ giống Bắc Dực Đồng như đúc……
Hắn không khỏi sửng sốt, sao lại có hai tiểu thí hài?
Rồi hắn chợt nhớ lại lời Hiên Viên Duật đã nói ‘Chúng ta chẳng rõ nó là cái gì, có khả năng là tiên khí cũng có khả năng là thần khí, còn có thể là một cổ vật. Tóm lại nó có thể biến hóa đa đoan, nhượng chúng ta không thể nào biết được hình thể thật sự của nó’. Chẳng lẽ, một trong hai tiểu thí hài chính là cái thứ có tên gọi Tế Thiên kia?
Tuy nhiên, Hiên Viên Duật không có nói nó có thể biến thành hình người và cũng không có nói nó chẳng thể biến thành hình người!
“Hai người các ngươi…”
Âm Tế Thiên day day cái trán thầm nghĩ, đừng nói là hai đứa nó đều tự nhận mình là thật nha?
Bắc Dực Đồng mà ban nãy hái thảo dược bỗng tiến lên kéo lấy tay phải Âm Tế Thiên, không nói gì cả, chỉ nắm chặt tay hắn, sau đó nhìn chằm chằm đứa trẻ giống y đúc nó đang đứng ở cửa. Ai ngờ, Bắc Dực Đồng đứng ở cửa cũng đi tới nắm chặt lấy tay còn lại của Âm Tế Thiên, kế tiếp cũng nhìn chằm chằm Bắc Dực Đồng bên kia. Hai tiểu thí hài chẳng nói một câu, cứ trừng nhau như vậy. Âm Tế Thiên hết nhìn Bắc Dực Đồng bên trái lại nhìn Bắc Dực Đồng bên phải, hai tiểu thí hài không chỉ giống nhau về ngoại hình mà ngay cả quần áo, tóc tai cũng đều y chang.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858423/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.