Sí Diễm Bàng đột nhiên trừng to hai mắt chim của nó, ngọn lửa đã tới cổ họng đành cứng rắn nuốt ngược trở về, nháy mắt khiến bụng nó căng thành một quả bóng lớn tròn trĩnh.
Theo sát đó thì cơ thể đỏ rực nhanh chóng trở về nguyên trạng, độ ấm chung quanh cũng giảm xuống.
Sí Diễm Bàng sợ hãi run rẩy, lê thân hình tròn vo quỳ rạp xuống, đầu đập bùm bụp một cái, ai ngờ cái mỏ nhọn cắm vào trong bùn, lập tức làm tung một đống đất cát lên.
Tên đội trưởng dã đội cầm cái ***g sắt chuyên môn bắt giữ yêu thú đang chuẩn bị vồ về phía Sí Diễm Bàng, bỗng trợn mắt há hốc mồm khi nhìn thấy cảnh tượng này, hiện tại gã đã quên mất phải đem con Sí Diễm Bàng hung ác kia bắt lại rồi.
Còn Âm Tế Thiên đứng ở bên cạnh tên đội trưởng dã đội, khi nhìn thấy Sí Diễm Bàng muốn phun lửa thì gấp gáp đưa ngón tay chọt mạnh vào mông của Lôi Đình Hổ.
Đương nhiên chẳng phải do hắn sợ Sí Diễm Bàng, chỉ là hắn không muốn để lộ năng lực thuấn di của mình mà thôi.
Bất quá Lôi Đình Hổ còn chưa phát uy, sao Sí Diễm Bàng lại bỗng trở nên ngoan ngoãn như vậy cơ chứ?
Lôi Đình Hổ bị chọt mông liền tức giận, ngay cả ria mép cũng dựng thẳng lên, nhưng lại không thể lên tiếng bảo Âm Tế Thiên đừng có đâm vào cái nơi xấu hổ kia nữa.
“Nó… nó… nó làm sao vậy?” Tên đội trưởng dã đội nhìn thấy Sí Diễm Bàng đột nhiên quỳ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858395/chuong-111.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.