Bắc Minh và Âm Tế Thiên cứ ôm nhau như thế suốt nửa canh giờ, sau đó Bắc Minh đi bế quan.
Vào ngày thứ hai Bắc Minh bế quan, Âm Tế Thiên đến Thú viên đi dạo một vòng. Đệ tử của Thú viên đã an phận hơn rất nhiều, tuy thái độ đối với Âm Tế Thiên chẳng có lễ phép cho lắm nhưng cũng không có nói năng lạnh nhạt hoặc giả vờ như không thấy!
Trước kia Bắc Tuấn từng làm tùy tùng cho Bắc Hữu Lợi vì thế khi thấy Âm Tế Thiên từ xa đi tới thì cuống quýt núp vào một góc, sợ sẽ có cùng kết cục với Bắc Hữu Lợi.
Âm Tế Thiên rất hài lòng với sự thay đổi của Thú viên.
Mà cũng kể từ ngày đó, toàn bộ Bắc phủ trở nên vội vội vàng vàng!
Tuy Vô Tịnh ở lại Bắc phủ nhưng hắn lại thường xuyên ra khỏi phủ mua một chút đồ vật cần thiết, cho nên rất ít nhìn thấy bóng dáng hắn.
Mà ngay cả Bắc Duy và Bắc Sinh ngày thường ở ngay bên cạnh cũng chia nhau, thay phiên phụ trách bảo vệ Âm Tế Thiên.
Rất nhanh là tới ngày mua đồ ăn cho yêu thú. Từ sớm Âm Tế Thiên và Bắc Duy đã xuất phát tới Đậu Hoa Thôn, lúc này không khí trong thôn cũng khôi phục lại vẻ hân hoan và đầy sức sống như trước. Đại thôn trưởng vừa thấy Âm Tế Thiên lập tức nở nụ cười tiến tới nghênh đón: “Tịch Thiên, ngươi đến rồi!”
Âm Tế Thiên mim cười: “Kiến qua Đại thôn trưởng!”
Đại thôn trưởng hào hứng nói: “Lần trước chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858364/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.