Hiên Viên Duật không chỉ là sư huynh của Bắc Minh mà còn là bạn lữ song tu tương lai? Âm Tế Thiên hơi hơi sửng sốt, nhất thời thấy có chút không thoải mái, thậm chí có chút khó chịu, hơn nữa, còn thập phần tức giận, có một loại cảm giác bị lừa dối.
Bắc Minh và Hiên Viên Duật không phải đối thủ một mất một còn sao? Ít nhất Bắc Minh cho hắn cảm giác là thế!
Âm Tế Thiên nhìn thấy khóe miệng Hiên Viên Duật mỉm cười thâm ý, nhanh chóng thu lại suy nghĩ, trong lòng không ngừng khinh bỉ chính mình.
Đối phương chỉ nói một câu, liền bị cảm xúc ảnh hưởng, bình tĩnh trong dĩ vãng đi đâu mất rồi?
Âm Tế Thiên liếc mắt nhìn các đệ tử Bắc gia, thì thấy khiếp sợ và ngơ ngác đầy trên mặt bọn họ, hiển nhiên bọn họ cũng không biết chuyện này.
Nhưng mà, đệ tử Thuần Trần phái thần sắc lại như thường, tựa hồ đã sớm biết việc này, chỉ có Tư Đồ Tâm đầy mặt buồn bực, một bộ không cam lòng, lại không có lý do gì cho rằng Hiên Viên Duật và Bắc Minh không xứng, tựa hồ phi thường rối rắm.
Có thể thấy được, nếu không phải người Thuần Trần phái đã sớm thông đồng tốt, vậy sự tình rất có khả năng là thật sự.
“A Di Đà Phật, là bần tăng trở ngại tình duyên song tu của Hiên Viên thí chủ, thật sự là tội lỗi tội lỗi! Nếu Bắc Minh thí chủ nguyện ý để bần tăng rời đi, vậy bần tăng nhất định trong thời gian ngắn nhất rời khỏi Bắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858291/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.