Trong nhát mắt, trời đất cây cỏ đều đồng loạt im lặng, chỉ có trong nhà xí đơn sơ phát ra tiếng xả nước. Âm Tế Thiên kinh ngạc nhìn hai người trên đỉnh đầu, song phương giơ pháp khí giằng co, giương cung bạt kiếm, khí thế bức người, hết sức căng thẳng.
Ta phắc!
Đây là cái loại tình huống gì? Đánh nhau đến nỗi lôi kéo sang tận nhà xí?
Lúc này, hai người trên kia không hẹn mà cùng cúi đầu, ánh mắt hướng qua chỗ phát ra thanh âm nhìn xuống.
“Mẹ nó! Chưa thấy qua nam nhân đi tiểu bao giờ sao?”
Âm Tế Thiên lấy lại *** thần, nhanh chóng kéo quần lên, chạy ra ngoài nhà xí, xoay người nhìn hai nam nhân đứng trên kia. Lúc này, hắn mới nhìn rõ hai khuôn mặt, một người trong đó mặc áo màu đen, đeo mặt nạ màu trắng, khiến người ta cảm thấy y vừa thần bí lại cao quý, một người thì mặc quần áo thuần trắng, khuôn mặt tuyệt mỹ, tay cầm sáo bạch ngọc, giống như tiên nhân hạ phàm.
Âm Tế Thiên đã cho rằng trên đời này, thực khó có ai so sánh được với Bắc Minh, nhưng nam tử áo trắng trước mặt này, dụng mạo ngang ngửa Bắc Minh. Nếu như nói Bắc Minh là một đóa mẫu đơn rực rỡ, như vậy, nam tử áo trắng chính là một đóa sen thanh tao.
“A!” Khóe miệng nam tử áo trắng hơi nhếch lên, khoảnh khắc ấy, hoa cỏ trong đất trời đều phải vì y mà ảm đạm nhạt nhòa. Lập tức, y lại xoay chuyển ánh mắt nhìn về phía người áo đen, ánh mắt ôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858278/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.