Âm Tế Thiên đi ra vây xem cũng chỉ là muốn biết rốt cuộc phát sinh chuyện gì, nào ngờ, vừa đi ra, liền bị nữ tử té trên mặt đất ôm lấy cẳng chân không buông, rơi vào đường cùng, đành phải đem nàng nâng dậy.
Nữ tử suy yếu tựa vào trong lòng Âm Tế Thiên, hơi hơi ngẩng đầu, nháy mắt bị khuôn mặt *** xảo của Âm Tế Thiên hấp dẫn, hai má đỏ lên, thẹn thùng nói: “Cám ơn tiểu sư phụ, phiền toái tiểu sư phụ đưa ta qua bên đối diện.”
Âm Tế Thiên hơi thấp đầu nhìn nữ tử điềm đạm đáng yêu.
Bất tri bất giác, liền lấy nàng và Bắc Minh ra so sánh, đối lập rõ ràng, dung mạo thanh tú nháy mắt biến thành dong chi tục phấn.
Móa!
Hắn đây là làm sao? Như thế nào lại nhớ tới Bắc Minh đâu?
Thật sự là trúng tà!
Nếu là khi xưa, đã sớm nảy sinh lòng thương tiếc với nữ tử yếu đuối này.
“Mỹ nhân trong ngực, có phải rất thích hay không?” Đột nhiên, phía sau toát ra một câu lạnh lẽo, tựa như hàn băng ngàn năm phát ra lãnh khí, khiến người nghe không rét mà run.
Âm Tế Thiên nhìn lại, chỉ thấy trên khuôn mặt non nớt nhỏ nhắn của Bắc Dực Đồng phủ đầy sương giá, quả thực giống như là trượng phu đang bắt gặp thê tử xuất tường.
Bắc Dực Đồng đảo mắt lạnh lùng liếc nhìn nữ tử, ánh mắt tựa như băng tiễn, khiến nữ tử sợ tới mức từ trong lòng Âm Tế Thiên nhảy ra, nghiêng ngả lảo đảo chạy về Lô Đỉnh viện.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-mon-ac-the/2858258/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.