Nguyễn Dương mãi cho đến lúc thay xong quần áo, tâm còn nhảy bang bang vang. Ứng Dung là ai!
Cư nhiên hướng chính mình muốn phương thức liêc lạc, cậu có lẽ còn không đến nỗi nào……!
Cậu hiện tại liền lo lắng cho cái danh thiếp trông thoạt nhìn cũ kỹ kia ở Ứng Dung trong tay rất mất mặt, danh thiếp có phải hay không đưa sai rồi? Trên đó hình chụp có phải hay không có chút xấu?
Lúc ở phòng nghỉ, phó đạo diễn lại đây khen cậu một phen, làm cậu nghỉ ngơi cho tốt. Còn hỏi cậu có muốn an bài phòng hay không, bởi vì ngày mai một ngày là có khả năng không nhất định có thể quay xong.
Nguyễn Dương theo nhanh lắc đầu, cậu nói mình có thể về ký túc xá được, bởi vì không có xa.
Phó đạo diễn cũng không kiên trì. Nghỉ ngơi một hồi, cáo biệt Tiểu Trần,cậu ra khỏi trường quay, ở ven đường chờ giao thông công cộng.
Cúi đầu chơi di động, chơi một hồi, chính vui vẻ, đột nhiên cảm thấy bốn phía trở tối, vừa nhấc đầu, hoảng sợ.
Tận thế sao?
Trên bầu trời từ nơi xa bay tới nghìn nghịt mây đen, tầng tầng lớp lớp, cơ hồ ở nháy mắt bao trùm ánh mặt trời, tầng tầng mây đen phảng phất như đoàn đại quân, giống như tận thế xuất hiện.
Thật là trong vài giây từ nơi xa hiện lại đây.
Tiếp theo một tia chớp to lớn thoáng qua ở giữa mây đen, cậu nghẹn họng nhìn trân trối!
Nguyễn Dương:……!? Dựa, này mẹ nó cũng quá nhanh đi?
Theo sau, chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-he-thuong-vi-hang-ngay/2446254/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.