Mai? Cái gì mai?
Nguyễn Dương sửng sốt một chút.
Lý Quy thanh âm từ nơi xa truyền đến: “Xin lỗi Tiểu Dương, lúc sửa sang lại đạo cụ, đem đồ vật rớt xuống làm cho cậu trượt chân.”
Nguyễn Dương tuy rằng nhìn không thấy, nhưng vẫn liên tục xua tay, đi theo lớn tiếng đáp lại: “Không do đạo cụ, là tôi không đứng vững!”
Chẳng qua trong lòng cậu lại chửi thầm, cái này diễn có cần mai rùa sao?!
Không rảnh nghĩ này, cậu hướng trước mặt không biết xuất hiện lúc nào Trác Phong nói lời cảm tạ.
“Đa tạ ngài đem tôi vớt lên!” Nguyễn Dương chân thành cảm tạ.
Trác Phong hẳn là không có nhận ra chính mình đi?
Ngày đó Trác Phong trò hề bị chính mình thấy……
Từ từ, Trác Phong vì cái gì lại ở chỗ này?
Bọn họ vừa mới quay cảnh thân mật, không phải thanh tràng sao? Hơn nữa tựa hồ cậu còn nghe được thanh âm của người khác.
Lảo đảo đứng lên, Nguyễn Dương không có kính áp tròng, hiện tại như là người mù, quá trình đứng dậy của Nguyễn Dương phải cúi mắt xuống.
Bởi vì cậu mẫn cảm phát hiện ra tầm mắt của Trác Phong đều dừng lại trên người cậu, tầm mắt vô pháp có thể đối diện, bởi vì cảm giác rất chột dạ.
Cậu ở trong lòng mặc niệm…… Ngàn vạn không cần chú ý đến tôi, ngàn vạn không cần chú ý đến tôi!
Sau đó, Nguyễn Dương mới hậu tri hậu giác phát hiện chính mình hiện tại ‘ ướt thân ’, trên cơ bản lộ ra bạch y, có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-he-thuong-vi-hang-ngay/2446252/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.