Lý Lệnh Kỳ bình thường không thích ăn vặt, mở to đôi mắt thanh tú mang theo vẻ soi mói, hắn suy nghĩ một chút rồi nhấc một khối bánh đậu xanh lên ăn.
"Bánh nếp quế sen này mùi vị rất ngon, buổi sáng phòng bếp mới làm." Huyễn Nương vươn ngón tay thanh mảnh ngọc ngà ra, khẽ chọc một miếng bánh nếp đặt ở dưới cùng.
Cho gạo nếp vào bên trong ngó sen, sau lại thêm quế hoa và đường lên trên.
Lý Lệnh Kỳ nghe theo cầm một mảnh ngó sen lên ăn, hương vị ngọt lịm lại trong veo, hương ngó sen hòa cùng hoa quế, thấm tận tâm can.
Thứ này hắn chưa từng ăn, hắn sinh ra ở kinh thành, lúc rời khỏi cũng theo Tần thần y đi về phía Tây, đến lớn khi quốc gia dần phát triển thì ẩn náu hồi kinh, hắn từng ngồi thuyền trên sông Thuận, từng nhiều lần hành tẩu hái thuốc nơi sơn dã, cho dù biết nhưng cũng chưa nếm qua những món ăn vặt chốn dân gian Giang Nam này.
Huyễn Nương cười hỏi: "Lần trước nghe tiểu Vương đại phu kể về Tây Vực, ta rất hứng thú, nhân cơ hội này, ngươi có thể nói thêm chút không?"
Lý Lệnh Kỳ không tự chủ được, khẽ ôn nhu hỏi: "Ngươi muốn nghe phương diện nào?"
"Những thiếu nữ Tây Vực như thế nào?" Huyễn Nương nghiêng đầu hỏi.
"Có chút khác biệt với nữ tử Đại Ngu, bọn họ tính cách lanh lẹ, dân gian lấy sự cường tráng có thể làm nhiều việc của họ làm kiêu ngạo. Nữ tử quý tộc sẽ dùng võ lực xưng tôn, nếu có thể kéo căng được cung làm từ lục thạch,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-he-thu-nu-nghich-tap/857892/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.