“Rầm rầm~”
Lời Thích Nhiên vừa dứt, trong thức hải lập tức vang lên tiếng sấm cuồn cuộn.
Chỉ thấy sắc mặt lão rết lúc này trở nên cực kỳ khó coi, bi thương, phẫn hận, nhục nhã, giận dữ… mọi loại cảm xúc thay nhau hiện lên.
“Hừ, được lắm, tiểu hòa thượng, ngươi biết được nhân quả phía sau thì có ích gì? Cho dù ngươi đã nuốt đi hơn nửa nguyên thần của lão nạp thì có làm sao? Không có pháp môn, không có tu luyện, suy cho cùng ngươi vẫn chỉ là một con người yếu ớt, không có lấy chút sức phản kháng. Nếu không phải ta nhìn trúng cái thân xác bẩn thỉu này của ngươi, lão nạp căn bản đã sớm không giữ ngươi lại đến giờ!”
Lão tràn đầy sát ý, nguyên thần ngưng tụ thành hình thể đang run rẩy dữ dội. Dưới cái đầu gớm ghiếc kia, từng sợi lông cứng dày tựa râu rết bắt đầu mọc ra, ngo ngoe không ngừng.
“Cho dù ngươi thông minh tuyệt đỉnh, từng mộng du vạn cảnh, thì hôm nay lão nạp vẫn phải dạy ngươi một đạo lý căn bản nhất — Trên đời này, chỉ có sức mạnh mới là thật!”
“GÀO—!”
Lão ngửa đầu rống lên một tiếng, thân hình vốn đã khổng lồ lại càng phình to thêm, che kín cả trời, nhìn không thấy đầu cuối.
“Ầm—!”
Lão ngẩng mình uốn lượn, thân thể khổng lồ tựa như giao long bay lượn giữa không trung rồi lao thẳng xuống Thích Nhiên.
“Tiểu hòa thượng, dù ngươi biết ta chưa c.h.ế.t thì sao? Có được công pháp mà pháp bảo ban tặng thì sao?
Ngươi định dựa vào đó mà đấu với ta ư? Ngươi tính toán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phat-gia-ta-la-nguoi-tot/4628881/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.