Trong lời nói của Tiểu Tú đều lộ ra niềm tự hào và hâm mộ.
Mà nghe như vậy, Nhiếp Cẩn Huyên đang đi phía trước có chút sửng sốt, sau đó hơi quay đầu liếc nhìn Tiểu Tú một cái, lúc này Tiểu Tú đang tò mò nhìn ngó xung quanh, bị những đóa hoa ven đường thu hút, thấy tình hình như vậy, Nhiếp Cẩn Huyên mới mỉm cười nhẹ nhàng nói.
"Biết sao được, Vương gia không cho ta nói với người khác, cho nên ta chỉ đành giữ kín."
"Không có việc gì, không có gì đâu, chỉ cần Vương phi vui vẻ, mọi thứ thế nào cũng được.
Bất quá nô tỳ cảm thấy, cuối cùng người tức giận nhất chắc hẳn là Vương gia.
Bởi vì mục đích ban đầu Vương gia bắt Vương phi làm việc này chỉ là muốn dọa ngài một chút, nhưng ai ngờ Vương phi lại có thể biến nguy thành an, không những không bị dọa mà còn học được bản lĩnh nghiệm thi lợi hại như vậy...!Ha hả, phòng chửng lúc đó Vương gia bị ngài làm cho tức chết đi.
Nhưng như vậy cũng tốt, ai bảo Vương gia cố tình chọc ngài làm chi, ha hả ~."
Hôm nay Tiểu Tú vô cùng hoạt bát, khác hẳn với ngày thường.
Nếu là trước đây, ngay cả nghĩ thôi Tiểu Tú còn không dám làm sao có thể nói ra những lời như thế được.
Mà lúc này, vừa nói xong, nàng liền chạy đến dòng suối nhỏ ở phía trước, không hề có nửa phần khiếp đảm và sợ hãi.
Bất quá, nghe Tiểu Tú nói như vậy, Nhiếp Cẩn Huệ đang đi theo phía sau nhịn không được mắng nàng một tiếng.
"Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-vuong-phi-2/4084687/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.