Cả đêm Xuân Bách ngủ cứ quấn lấy tôi làm tôi có chút không quen do trước giờ chưa từng có ai nằm sát gần tôi tới vậy. - " Anh dậy đi ". Tiếng người lây gọi tôi.
Đang mơ màng trong giấc, tôi nheo mắt mở một con thì thấy Xuân Bách đang ngồi bên cạnh giường. Cậu ta cười tươi hỏi:
- " Anh sáng nay không tính đến nha môn sao? Trời đã sáng lắm rồi, em có nấu hoành thánh anh ăn rồi đi "
- " Tiểu Bách không đi theo sao?" Tôi hỏi Xuân Bách trong giọng vẫn còn ngáy ngủ.
- Xuân Bách đáp: " Không, hôm nay em đi khám bệnh cho lão Bác đầu thôn, sáng nay cháu của Bác ấy chạy qua nha nhờ em. Anh đi mình đi, trưa nhớ về nhà em nấu cơm đợi ".
Một cuộc sống mới hơn cho tôi lúc này, giống kiểu người đã lập gia đình, đi làm về có vợ chờ cơm. Tuy có chút chưa thích ứng được nhưng trong lòng vẫn cảm thấy một niềm vui nào đó.
Hai đứa tôi ăn xong thì làm việc của mỗi người, tôi có dặn Xuân Bách ở nhà chờ tôi buổi trưa để còn ra ngoài thành tới nơi mọc nhiều Chi Ô Đầu để kiểm tra xem có vết tích người nào tới đó hái.
- Vừa tới nha môn đã gặp tên ôn thần Trần Khánh Bang ra chào hỏi.
- " Hôm nay Xuân Bách không đi cùng anh nữa sao? Tiểu Bách trước kia rất sợ bẩn, sợ hôi tôi lại không nghĩ được cậu ta vậy mà chịu giúp anh khám nghiệm tử thi".
Gì đây cây muốn lặng mà gió chẳn ngừng, tôi chưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-trach-dong-bach/1011330/chuong-3-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.