Tôi cười cười đưa tay mở tủ lấy bộ âu phục lúc tôi gặp nạn đã mặc, thò tay vào trong túi quần lấy chiếc điện thoại ra mở nguồn lên, pin vẫn còn khá nhiều.
Tôi kéo Xuân Bách lại ghế ngồi, lấy tay áo chậm lau nước mắt nhem nhuốc trên mặt cậu ấy. Bị hành động của tôi Xuân Bách không khỏi kinh ngạc:
- " Để tôi tự làm ". Xuân Bách nói
Tôi ngồi kế bên cậu ấy tay cầm chiếc điện thoại mở file hình ảnh lên, đưa cho Xuân Bách xem nói:
- " Tôi xin lỗi cậu, thật sự tôi không có ý gạt cậu đâu nhưng nếu nói về chuyện của tôi có thể cậu sẽ nghĩ tôi bị điên ".
- Xuân Bách đáp nhanh lại: " Không, tôi chưa từng và sẽ không bao giờ nghĩ anh như vậy ".
Tôi cười, đưa tay lên vuốt một bên tóc mai câu ấy rồi nói tiếp:
- " Tôi là người ở một nơi khác hẳn ở đây, nơi tôi sống tên là thành phố Lạc Hạt, tôi là Trạch Đông Bạch một Đại Pháp Y tại sở cảnh sát Lạc Hạt ".
- " Sở cảnh sát Lạc Hạt, Pháp Y là gì?" Xuân Bách hỏi.
- Tôi: " Nó là nới giống nha môn ở đây, nơi chuyên điều tra các vụ án. Còn Pháp Y cậu có thể hiểu là Ngộ tác ".
Xuân Bách gật đầu.
Tôi:" Ngày cậu tìm được tôi ở rừng, thật chất ngày đó tôi gặp tai nạn giao thông ở thành phố của tôi nhưng không hiểu vì lý do gì mà tôi lại ở trong rừng ngoài thành Xuân Lạc. Lúc tỉnh dậy thấy cậu tôi rất là ngạc nhiên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-trach-dong-bach/1011329/chuong-3-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.