Tim của Tiêu Hàn bỗng mềm mại, đưa tay che chở đầu của Đông Thu Luyện, “Lệnh Hồ Càn, xảy ra chuyện gì?” Tiêu Hàn chỉ nghĩ chuyện này có liên quan đến Lệnh Hồ Càn, dù sao, nghề nghiệp của Lệnh Hồ Càn đều là dùng bạo lực hoặc là đối kháng bằng thể lực.
“Đối phương chỉ có một người, anh che chở Tiểu Luyện cùng con hai người rời đi trước, tôi cản ở phía sau!” Lại một tiếng súng vang lên, Tiêu Hàn kéo tay Đông Thu Luyện, đưa tay ôm Tiểu Dịch hướng về xe. vừa mới bước đi, Đông Thu Luyện cảm thấy bên hông mình có thứ gì đó, “Sao vậy!” Tiêu Hàn thấy người của Đông Thu Luyện cứng lại, quay đầu lại thì nhìn thấy một người đàn ông mang khẩu trang đen cầm súng đặt ở eo của Đông Thu Luyện!
“Đừng nhúc nhích!” Tiêu Hàn vừa muốn đưa tay cản thì người nọ mở miệng, “Nếu làm tao kích động thì tao liền nổ súng, bảo người kia dừng lại!” Người cầm súng chỉ Lệnh Hồ Càn, Lệnh Hồ Càn cũng chú ý động tĩnh bên này, người đó rõ ràng là đang bị thương, bọn chúng đang tính đánh cược một lần sao?
“Mày nên biết hai người đứng ở bên mày là ai? Nói, muốn điều kiện gì?”
Khắp người Lệnh Hồ Càn đầy sát khí, nện bước chân chậm rãi đi qua, nhưng mỗi bước chân Lệnh Hồ Càn đều chậm rãi quan sát xung quanh địa hình nơi đây, ở đây có ba mặt núi vây quanh, lối ra duy nhất cũng là nơi đang có bảo vệ, hẳn là trốn không thoát!
Mà lúc này, trong lòng bọn cướp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-y-phu-nhan-lanh-lung/2562561/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.