Editor: Mạc Thiên Y
Vô Tâm miệng thì nói hung dữ, tay lại không hành động nhanh cho lắm. Mà Nữ Sát kia có hung ác cách mấy, cũng là từ ma biến thành, gặp ánh sáng mặt trời ắt sẽ hồn phi phách tán. Mắt thấy Vô Tâm không phải hạng xoàng, Nữ Sát nhanh chóng buông hai tay, như con rắn nước trườn về nóc hành lang, hiển nhiên là muốn rút lui. Vô Tâm sợ ả sẽ đi tập kích Nguyệt Nha, một chân đạp lên tay vịn nhảy vọt ra ngoài. Trước tiên hắn đoạt lấy cây đao trong tay Cố đại nhân, sau đó sải bước chạy nhanh đến trước mặt Nguyệt Nha. Bấy giờ Nguyệt Nha đã tháo sợi dây đỏ buộc mỏ con gà trống ra, đang sợ hãi hai mắt trợn tròn, cả người run lẩy bẩy. Phát hiện Nữ Sát men theo nóc hành lang mà di chuyển đến đây, Vô Tâm xách ấm đồng lên, tưới đầy máu chó lên đầu Nguyệt Nha, tiếp theo đoạt lấy con gà trống, vung đao đuổi theo. Mà Cố đại nhân vẫn đầy mặt là tóc dài ướt nhèm nhẹp, thẳng tắp co quắp trên mặt đất, bị Nữ Sát kia tha đi một mạch.
Vô Tâm biết rõ Nữ Sát kia đã bị mình đánh cho không kịp trở tay, bây giờ đang muốn chạy trối chết, nhưng lại không “đánh chó mù đường” (không đánh kẻ sa cơ),dọc đường vừa chửi đổng vừa không dùng sức dí theo. Mắt thấy ả đã chạy hết hành lang, tới gần miệng giếng, lúc này hắn mới cứa một đao ngang cổ con gà trống, sau đó chém mạnh xuống mớ tóc dài của Nữ Sát. Chỉ nghe “xoạt” một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/3094342/chuong-4.html