Editor: Mạc Thiên Y
Bộ tư lệnh của Cố đại nhân, thật ra cũng là một tòa nhà cướp đoạt được của dân. Chái nhà phía đông và tây đều có xây giường gạch, nhà giữa mới là nơi tiếp khách. Mùa hè trên giường gạch trải chiếu, tuy cứng nhưng mát mẻ. Nguyệt Nha không có chuyện gì làm, nhoài người trên giường lim dim. Vì biết Vô Tâm an vị bên cạnh, cho nên cô ngủ không thật, cứ chốc chốc lại hé mắt, trộm nhìn hành động của đối phương. Vô Tâm cứ âm thầm lặng lẽ đi theo cô, khiến cô có suy nghĩ không được tốt… cô cảm thấy hình như Vô Tâm để ý mình.
Lúc này đang là buổi chiều, ngoài cửa sổ tiếng ve sầu kêu râm ran. Nguyệt Nha nghiêng người nằm sát vách tường, chỉ thấy Vô Tâm cởi áo cà sa, thay một bộ quần áo màu đen, đi chân trần ngồi xếp bằng, bên cạnh chất một chồng sách cũ dày cộm, là “huyện chí” (bản ghi chép của huyện) của huyện Văn, Vô Tâm muốn tìm ra lai lịch của Nữ Sát, lại hỏi thăm không ra, bèn bảo Cố đại nhân tìm tới “huyện chí”, chuyên ghi lại những chuyện xưa từ hơn trăm năm trước. Huyện chí của huyện Văn là do những nhà Nho của bổn huyện liên hợp sáng tác qua nhiều thế hệ, đã truyền được mấy đời, từng câu từng chữ đều rất chặt chẽ kỹ lưỡng, lại còn bao hàm toàn diện, phàm những chuyện lớn kỳ lạ đều có ghi lại.
Vô Tâm nghiêm túc đọc, Nguyệt Nha cũng nhìn đến mê mẩn. Lúc Vô Tâm mặc áo cà sa trông đã không giống một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/3094338/chuong-5.html