Editor: Mạc Thiên Y
Vô Tâm chúi đầu trong giếng, lén phun ra một con cá nhỏ hoạt bát. Quay người lại nổi lên, hắn thoăn thoắt leo lên, hai tay ướt đẫm vươn ra, lần nữa bám lấy lồng sắt rắn chắc.
Nhạc Khởi La đứng trước thành giếng, khoác áo choàng đen thêu mai trắng, gương mặt nhỏ xinh được bao quanh bởi cổ áo lông chồn, tóc mái đã cắt, lộ ra hai hàng mày rõ ràng. Một tay bưng cái chén sứ xanh nhạt, cô ta rất hài lòng nhìn Vô Tâm, đồng thời tóm một con cá sống quẫy đuôi từ trong chén, ném vào trong lồng sắt. Vô Tâm há mồm đớp, đớp hụt. Con cá lướt qua gò má hắn trượt vào trong giếng, Vô Tâm cười ha hả, quay sang lớn tiếng nói với cô ta: “Làm lại, làm lại!”
Nhạc Khởi La nhìn làn da trắng bợt cùng gương mặt đẹp như tạc của hắn, cảm thấy hắn thật đẹp trai. Đầu đông trời đổ tuyết nhỏ, Vô Tâm sống trong giếng ba ngày, thân thể không có bị đông cứng, làn da cũng không bị ngâm nước đến nhăn. Nhạc Khởi La đã chết mê chết mệt thân thể hắn, không có được, làm bạn cũng tốt.
Ném con cá cuối cùng trong chén, Vô Tâm ngửa đầu, dùng răng cắn con cá nhỏ. Cúi đầu cắn lên môi nhẹ hút một cái, con cá lập tức bị hắn nuốt vào. Hai tay đồng thời buông ra, hắn lại lần nữa rơi xuống giếng.
Tuyết rơi ngày một lớn, Vô Tâm không chịu ăn đồ sống nữa, muốn ăn cơm nóng. Sau khi ăn uống no đủ, hắn theo thường lệ treo dưới lồng sắt,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/2486373/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.