Editor: Mạc Thiên Y
Nhạc Khởi La đứng trên một cái ghế, cúi đầu nhòm vào vạc.
Trong vạc chứa một đống da thịt rời rạc, da đã nhũn như sắp rách thành sợi, xương cốt cũng lỏng lẻo rời ra đến không chịu nổi bị va chạm, một nhúm da đầu rối nùi khoác trên cùng, trên đó đặt một cái nhãn cầu đã khô quắt.
Nhạc Khởi La mắt thấy thân thể Vô Tâm biến thành một vại rác chướng khí mù mịt, bất lực một cách khó hiểu. Mà gã Đinh Đầu To cười hớ hớ đứng ở cửa, sắc mặt nhợt nhạt, cười đến mặt đầy nếp nhăn nheo khô quắt. Người thiếu hồn thiếu phách không thể sống lâu, chỉ e là y chống đỡ không bao nhiêu ngày.
Nhạc Khởi La quơ lấy một cây gậy gỗ, khuấy vào trong vạc, bụi mù bay lên khiến cô ta ho sặc sụa.
Cùng lúc đó, Cố đại nhân cũng đứng trước một vại nước lớn đặt trong phòng. Nguyệt Nha quét sân bên ngoài lạo xạo; mà trong vại bốc lên hơi nóng, là vừa đổ nước ấm vào.
Sau vài ngày, Vô Tâm lại biến dạng.
Cố đại nhân hơi cúi người nhòm vào trong vại, chỉ thấy một con sâu thịt hồng hồng dài hơn nửa người ở trong nước, so với mấy ngày trước, trên người nó chỗ lõm thì càng sâu, chỗ lồi thì càng nhô, bộ dạng nom đúng gập ghềnh, Cố đại nhân dù thần kinh cứng cỏi cũng có phần chịu không nổi. Mỗi sáng đều phải kiểm tra một vòng, bởi vì con sâu thịt đã biết ngọ nguậy, thường xuyên là Cố đại nhân vừa mở mắt, liền phát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/2486363/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.