Cố đại nhân và Xuất Trần Tử mỗi người một cái nệm bồ đoàn ngồi đối diện nhau, trước mặt bày mấy khúc xương, cùng với một bộ răng nhọn đã ngưng đọng nước dãi màu đỏ máu. Xương cốt là di hài của Mai Hương, bộ răng là trước khi Cố đại nhân lên núi, phó quan trưởng vội vàng đưa tới. Nói là sau khi trời sáng bọn họ vào núi, lần theo dấu chân kết quả đi đến một cái hố khô ráo, không phát hiện ra gì, chỉ thấy độc một bộ xương. Quân y vừa nhìn kích cỡ răng, biết ngay mọi người đã tìm ra hung thủ.
Dựa vào trí tuệ cùng tài ăn nói của Xuất Trần Tử, có thể gán bộ răng đến cả trên người Tam Hoàng Ngũ Đế, hơn nữa có thể lươn lẹo đến không chút kẽ hở, mặc cho ai cũng phải tán thưởng y có lý lẽ có căn cứ. Chỉ cần y nguyện ý, y có thể soạn đáp án cho tất cả bí ẩn chưa lời đáp. Nhưng Cố đại nhân là bạn của Vô Tâm, nể mặt Vô Tâm, Xuất Trần Tử không thể mặt dày mà qua loa có lệ được. Nhưng nếu không nói khoác, Xuất Trần Tử phải thừa nhận bản thân bó tay với lũ quái vật này. Mà gần hơn mười năm nay y luôn duy trì hình tượng tiên nhân bác học gì cũng biết, giờ bảo y thừa nhận mình bất lực, chẳng khác gì vả vào mặt vậy.
Sau khi tra xét trên xương không có độc, Xuất Trần Tử lòng rối như tơ vò bắt đầu suy nghĩ, không biết mình nên tiếp tục diễn mặt hoa lệ trước mặt Cố đại nhân,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-vo-tam/2486314/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.