Nghe thầy nói vậy, tui liền hỏi
- Vậy là bó tay với nó sao thầy?
Thầy tui liền mĩm cười đáp
- Không phải vô phương vậy đâu con, bởi ngoài cây gươm truyền môn có thể dùng để giết nó, nhưng còn phải được sự Trùng Cửu giúp sức thêm mới tiêu diệt nó đặng. Cái khó là chổ Trùng Cửu, bởi không phải chỉ có ngày mùng chín, tháng chín không là đủ, mà phải thêm vô đó nhiều cái trùng cửu khác nữa, nhưng do Thiên cơ bất khả lộ, ta không thể nói thêm. Tới khi ấy, phải coi phước báu của bá tánh ở vùng đó có lớn không, nếu phước báu của bá tánh đủ lớn thì con sẽ có viện binh, tới phụ lực mà tiêu trừ con tinh dữ đó. »
Dừng kể, nhấp thêm một hớp nước trà nữa để dằn xúc cảm, rồi thầy Tư mới nói tiếp
- Căn dặn tới đó, thầy tui không nói thêm gì nữa mà nhắm mắt dưỡng thần, qua hai ngày sau thì mất. Có lẽ do tánh linh, hoặc thầy đã nhìn thấy chuyện tương lai trước khi mất, nên thầy đã căn dặn lại như vậy. Bởi sau khi thầy mất được mấy tháng, thì ông Hội đồng nọ không biết do ai chỉ, mà thân chinh tới tìm thầy tui để nhờ trừ con tinh già đó. Khi biết thầy tui đã mất, ông ta hỏi tui có thể trị con tinh nọ không, nhớ tới lời thầy căn dặn trước lúc mất nên đã hỏi cặn kẽ về con tinh nọ. Ông Hội đồng không dám dấu dím, đã thuật lại đầu đuôi chuyện con tinh, từ lúc nhập vô xác mẹ ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-truyen-thua/2775582/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.