Vợ của ba Ngầu nãy giờ vẫn im lặng nghe chuyện, đến bây giờ bà mới lên tiếng.
- Mà ngộ lắm nha thầy, từ trong chợ huyện qua đây có chừng bảy tám cây số, hơn nữa ngày trước nhà vợ chồng tui ở khu này, sau khi bà má ông Hội đồng lộng quá nên gia đình mới bỏ nhà để dọn ra chợ huyện buôn bán. Ấy vậy, mà bữa nay từ đó về đây phải đi bộ cả ba bốn tiếng đồng hồ mới tới, hỏng hiểu sau cứ đi vòng vòng lạc miết hà
Bà út Diệu cũng lên tiếng
- Dạ đúng đó thầy Tư, hồi xưa tui cũng hay qua khu này, nên đường đi lối rẽ cũng không có xa lạ gì, vậy mà cả bốn người cùng đi lạc, mệt muốn đút hơi luôn mới tới được nhà thầy, chuyện thiệt lạ lùng hết sức.
Thầy Tư nãy giờ vẫn chăm chú lắng nghe, khi được hỏi như vậy thầy không trả lời ngay, mà ngắm mắt lại miệng đọc lẫm nhẫm mấy câu gì không ai nghe rõ, sau đó thấy thầy gật gật đầu mấy cái rồi mở mắt ra.
- Tui biết chuyện chi rồi, nhưng tạm thời chưa tiện nói rõ ngọn nguồn với các vị đây. Nhưng các vị đã nhờ, thì tui sẵn sàng giúp đỡ
Nghe thầy Tư đồng ý giúp, hai vợ chồng năm Rô và út Diệu mừng quá xá cở, vội vàng cảm ơn thầy rối rít. Ông quay sang hai người ba Đợi và Sáu Ngọc, miễm cười lên tiếng.
- Giờ hai cậu theo tui qua nhà chú năm và cô út, để trị bịnh cho cô Thanh Hương, đây cũng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-truyen-thua/2775575/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.