Đêm đó bà Tám nằm mơ, thấy mình đang ẳm đứa cháu nội Đích Tôn mà nó cứ khóc tím mặt tím mày, dù làm đủ cách mà nó không nín khiến bà xót ruột vô cùng. Chợt có người đàn ông lớn tuổi, mặt bộ đồ màu vàng của mấy ông thầy pháp đi tới, miễm cười vuốt đầu thăng nhỏ mấy cái rồi không biết từ đâu đem ra cái áo màu vàng mặt vô cho nó. Tự nhiên nó ngừng khóc và cười với ông ta, rồi từ trên tay bà Tám, thằng nhỏ mới hơn 3 tháng nhảy xuống đất để giỡn với người đàn ông đó, bà Tám hoảng hồn, hét lên
- Long, té con
Tiếng kêu của bà cũng làm cả nhà giật mình tỉnh dậy, bà Tám đem giấc mơ vừa rồi kể cho cả nhà nghe, chợt con trai bà vỗ tay cái bép.
- Thôi đúng rồi, má nhớ cái áo bùa màu vàng mà hồi xưa ông sáu Ngọc đưa cho má không
Lời nhắc của con trai, khiến cho bà Tám nhớ lại chuyện hồi đó ông Sáu đã căn dặn rất kỹ, sau khi cháu Đích Tôn ra đời phải mặt áo này cho nó, nhưng do thời gian đã qua lâu quá khiến bà quên mất điều này.
- Ờ ha, có vậy mà tao quên. Tại mấy chục năm rồi nên không nhớ
Nói xong bà Tám lật đật chạy tới cải tủ lấy cái áo khoát vô cho thăng nhỏ. Tuy cái áo rất lớn cho với thàng nhỏ mới hơn 3 tháng tuổi, nhưng kể từ ngày đó Long không khóc nữa, thằng nhỏ cũng thích cái áo đó lắm, khi biết nói nó cứ kêu đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-truyen-thua/2775489/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.