Liên nghe nói xong, khuôn mặt thất sắc. Cô hoảng hốt một chút, ngay lập tức quay lại chỗ thầy mình.
"Thầy, thầy ơi..."
Thầy Liên đang ngồi trên bàn, không rõ đang làm gì, nghe Liên nói xong thì nhăn mặt lại, vuốt vuốt chòm râu, đứng dậy lại phía Long.
"Thầy cũng đang không rõ vì sao ấn kí này lại đỏ mạnh như thế. Hoá ra chủ tử của nó đã tiếp xúc vào đây rồi. Cứ tưởng mình đến vừa kịp lúc, nào ngờ lại chậm một nước. Thật đau đầu."
"Là... Là sao hả thầy?"
Liên đứng bên cạnh lắp bắp. Cô không hiểu mình đang lo lắng run rẩy vì cái gì. Nhưng cô thấy lo lắm, cứ như thể mình sắp bị người khác cướp mất hay đem bỏ đi thứ mình thích vậy.
Thầy Liên không vội mà đi lại bàn ngồi. Ông toan lấy chén nước nhỏ đặt trên bàn, Sen thấy thế nhanh tay chạy lại tính rót cho ông chén trà thì thầy bỗng hất ra, đưa chén lên ngửi, rồi giật mình.
"Phượng hoàng đất?!?"
"Dạ?"
Liên cùng Sen nghe không hiểu cho lắm. Cả hai tròn mắt lên chờ câu trả lời.
"Trên chiếc chén này có dính máu tanh của động vật. Có vẻ như đây là máu của hồng hoàng, hay nơi khác gọi là phượng hoàng đất. Loại bùa này thầy đã gặp một hai lần khi từ nam trở về bắc rồi. Dân tộc này rất ít khi bỏ bùa người ngoài lắm. Nhưng họ lại vô cùng thâm hiểm về bùa ngải. Đặc biệt là nuôi ngải... Hơn nữa, theo thầy được sư phụ mình truyền lại, bùa yêu này có tác dụng hoàn toàn trong vòng một tuần trở đi. Nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1671020/chuong-183.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.