"Đi, chúng ta mau đi ra chỗ đây đi, tránh làm phiền bố mẹ."
"Ừm."
Hoàng thấy mình cũng vô duyên thật. Tự nhiên nhìn lén hai vợ chồng nhà thầy mình vui vẻ với nhau.
Từ lần sau sẽ rút kinh nghiệm.
Khi Hoàng và Ngọc vừa định xoay người đi, không may cái Ngọc giẫm vào hòn đá tròn nhỏ bên cạnh hòn non bộ, té cái "rầm".
"A, đau..."
Tiếng kêu này như phá nát bầu không khí vui vẻ điềm đạm của phía bên kia, biết mình lỡ miệng, Ngọc lấy tay che mặt mình lại, Hoàng đứng một bên thấy tình cảnh này thì cũng mếu dở khóc dở.
"Ơ, ai đấy? Ngọc à con ơi?"
"Dạ."
"Cả thằng Hoàng nữa này."
Ông Long nhướn mày nhìn.
"Lại đây, lại ngồi uống trà với bố mẹ này hai đứa."
Bà Liên cầm chiếc quạt giấy,vẫy vẫy ra hiệu bọn Hoàng tiến lại đám ghế đá. Trong sân vườn nhà lão Long, có mắc một hệ thống điện vô cùng hiện đại, làm cho ánh sáng hiện giờ thật thoải mái dễ chịu.
Hai người trung niên cùng hai người trẻ ngồi với nhau, bà Liên rót hai chén trà đặt trước mặt hai đứa. Hoàng nhanh tay cầm cốc trà nóng, thổi phù đưa lên miệng. Ban đầu là nóng, tiếp đến là cảm giác chát chát nơi đầu lưỡi, sau khi được một lát thì lại có vị ngọt đọng nơi đáy miệng. Bà Liên thấy vậy thì cười, tính đưa đĩa bánh lại gần, tay phe phẩy chiếc quạt.
"Ăn bánh đi, ăn bánh đi con. Bánh đậu xanh mợ làm hôm qua. Uống với trà này là nhất rồi."
Ông Long thấy hành động của đồ đệ quỷ thì tỏ ra khinh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-doi-muoi/1670990/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.