Khi đối diện với xung đột, con người thường có hai phản ứng đối lập: chiến đấu hoặc tháo chạy.
Caius cũng không rõ bản thân y đang mong chờ loại phản ứng nào, nhưng khi y nhìn thấy Ian lặng thinh nhìn đi chỗ khác, lửa giận sâu trong nội tâm y lại càng bùng lên mãnh liệt.
“Ta xứng đáng được một lời phủ định hay ít nhất một lời giải thích,“ Pháp sư nghĩ, “Đúng, một lời giải thích.”
Tất cả dường như chỉ là một trò đùa tàn nhẫn. Y đã tìm thấy người mà y từng... rồi sau đó đối xử với người ấy... Khi đó Ian thật sự rất không ổn, cả hai người họ đều rất không ổn, tất cả những chuyện đã xảy ra đều thật sự, thật sự rất không ổn, hoàn toàn khác xa với cái định nghĩa 'đoàn tụ' của Caius.
Mà đối phương ngậm miệng cam chịu như vậy lại khiến cho cảm xúc cứ cuộn trào nơi cuống họng y.
“...... Ta cứ nghĩ rằng anh đã chết.”
Caius cuối cùng cũng mở miệng, bước về phía trước một bước. Y không rõ lắm, không rõ tại sao bản thân rõ ràng đã tiến lên một bước rồi mà khoảng cách giữa hai người vẫn thật rộng lớn.
Y cố gắng kìm nén khao khát muốn khống chế, muốn siết chặt lấy cổ đối phương. —— Không, y phải kiên nhẫn, y còn một điều cần làm sáng tỏ.
“Từ khi nào?” Y hỏi, nỗ lực kìm nén cảm xúc khiến những lời này nói ra nghe thật lạnh nhạt mà xa cách. “Từ khi nào anh đã nhận ra ta?”
“Chuyện đó không quan trọng, Karl......”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-su-ao-den/3536368/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.