Trong gian phòng nho nhỏ, Trần Phong ngồi lẳng lặng, đợi Phong Thần mở lời trước.
– Không tồi, vẻn vẹn năm sáu ngày đã đột phá, có chút hoả hầu, miễn cưỡng có thể làm ta đệ tử.
– Nhưng ta cảm thấy năm sáu ngày là rất nhanh rồi mà, người bình thường đều dùng tới nhiều tháng thậm chí nhiều năm mới có thể đột phá!
– Đắc ý cái gì, thời của ta mấy kẻ như ngươi nhiều như rau ngoài chợ, tuyệt thế thiên tài chỉ cần một hai ngày là có thể phá quan, ngươi so với họ còn là một trời một vực, hừ.
Không ít thiên chi kiêu tử đã vì ngạo mạn mà phải trả giá đắt rồi, không thể để hạt giống tốt như Trần Phong đi vào vết xe đổ được, Phong Thần ngay lập tức dập tắt nhuệ khí của cậu.
– Bỏ qua chuyện đó đi, ta đã hoàn thành yêu cầu của người rồi, có thể chỉ cho ta cách khống chế Thần Văn rồi chứ?
– Có thể!
– Đệ tử Trần Phong, xin sư phụ hãy nhận của đệ tử một lạy.
Nói rồi cậu quỳ xuống, đầu dập xuống đất.
– Được rồi, đều do bản lĩnh của người cả. Nhớ lấy, sư phụ ngươi tên Phong Linh, Chí Cao Vô Thượng Phong Linh Pháp Thần!
– Cái gì? Pháp, Pháp… Thần?
– Có vấn đề gì sao?
Chắc chắn là có rồi, cậu nghĩ sư phụ mình là một Pháp Hoàng cũng đã là rất hời rồi, thế nhưng…
Trần Phong có chút không thể tin nổi.
Phải biết rằng Pháp Thần chính là Chí Cao Vô Thượng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-menh-thien-ton/2839326/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.