Kết giới mở ra được một lúc, cánh cửa khổng lồ của điện cũng chậm rãi dịch chuyển. Như một tín hiệu ngầm, đám đông đệ tử cùng lúc lao lên.
Sảnh tầng một của Cổ điện rất rộng, tựa hồ cùng lúc có thể chứa cả ngàn người mà vẫn còn rộng rãi. Sàn điện cùng tường, cột trụ được làm bằng vật liệu kim loại cực kỳ vững chắc màu đen, toát lên cảm giác lạnh lẽo cùng với sương giá như muốn thẩm thấu vào cơ thể các pháp sư. Những ngọn đuốc trên tường phát ra ánh sáng màu lam đậm chẳng có chút cảm giác ấm áp nào, ngược lại còn muốn làm người ta lạnh giá thêm.
Ngay khi tiến vào, mọi người đều đã có thể dễ dàng cảm nhận được lượng pháp lực tinh thuần mà dồi dào vô cùng. Chính giữa gian phòng là phiến đá khổng lồ theo lời kể của Vương Chung, hai bên là bậc thang dẫn lên tầng trên. Mọi người trực tiếp bỏ qua tầng trệt này, tiến thẳng lên tầng thứ hai. Tại đây, Trần Phong nói với Linh Nhi:
– Muội và Vương Chung sư huynh cứ đi trước, ta còn có chút việc ở đây, chút nữa gặp lại sau.
– Huynh nhớ cẩn thận!
Thiếu nữ nói, cầm lấy tay thanh niên cao lớn. Cậu gật đầu với nàng rồi rời đi, tiến thẳng vào một căn phòng. Linh Nhi nhìn theo bóng lưng cậu một chút rồi cùng vị Chấp Sự tiếp tục tiến tới tầng ba.
Trần Phong bước vào phòng, kiểm tra toàn bộ không gian bên trong một lượt. Căn phòng có dạng hình lập phương với kích thước rất lớn, ước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phap-menh-thien-ton/2838993/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.