119
Edit: Cresent Munn
Hoài Giảo làm theo lời Phó Văn Phỉ, không nhắn thêm tin cũng không chủ động hẹn gặp nữa. Ngoài vài tin nhắn lẻ tẻ nội dung không rõ trong thời gian rảnh, tất cả mọi thứ dường như đã trở lại bình thường.
Hoài Giảo nghĩ rằng đối phương có lẽ đã cảm thấy chán nản và từ bỏ mình rồi.
Mãi đến sáng hôm sau, khi tình cờ gặp Trần Phong với gương mặt bầm tím đi ngoài hành lang, bên cạnh còn có mấy tên bạn bè thân thiết cũng đầy vết thương tương tự, Hoài Giảo mới hiểu ra mọi chuyện.
Cậu lách người núp sau cánh cửa phòng học, tránh khỏi tầm mắt bọn họ, mặt không biểu cảm nhưng trong lòng thầm nghĩ: thì ra đã có người dạy dỗ bọn họ một trận.
Thật ra không khó để đoán ai ra tay. Trong trường này, những kẻ có địa vị cao hơn nhóm Trần Phong, e rằng chỉ có mỗi Trữ Dịch mà thôi.
Sự việc kết thúc như vậy. Sau đó một ngày, trong lúc đang mải tìm kiếm thông tin về nhân vật "vai chính" trong phó bản mà vẫn không có kết quả, Hoài Giảo bất ngờ nhận được một thông báo.
Trường tổ chức cho các tân sinh hoạt động ngoại khóa, đi tham quan ngoại thành. Ngoài nhóm tân sinh như họ, còn có một số sinh viên khóa trên tình nguyện đăng ký tham gia.
Hoài Giảo cảm thấy hơi kỳ lạ. Hoạt động này được thông báo quá đột ngột, không hề có báo trước hay thời gian chuẩn bị gì cả. Ngay khi thông báo được phát ra, nhà trường đã yêu cầu các tân sinh phải tập trung ở sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-xinh-dep/4410733/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.