Sau một buổi sáng đầy sóng gió như vậy, phản ứng đầu tiên của Hoài Giảo khi nhìn thấy tin nhắn kia là: điện thoại của Lý Nham chắc chắn vẫn còn trong tay Trần Phong.
Sự thật cũng nhanh chóng chứng minh cậu đoán không sai.
Tin nhắn đó quả nhiên là từ Trần Phong gửi đến, bởi vì ngay sau đó — chỉ vài giây sau thôi — điện thoại lại rung lên, có thêm một tin mới.
Lòng Hoài Giảo dâng lên một cảm giác bất an đến cực độ.
Nhưng linh cảm lại như một giọng nói mơ hồ trong đầu bảo cậu: "Phải xem đi. Chuyện này rất quan trọng."
Hoài Giảo mím chặt môi, ngón tay hơi run rẩy, bấm mở tin nhắn.
Trước mắt lập tức hiện lên là một bức ảnh đầy vệt máu nhòe nhoẹt.
Có thể thấy những vết gãy, đứt đoạn, máu me bắn tung tóe, rải rác trên mặt bàn lộn xộn.
Đồng tử Hoài Giảo co rút trong một thoáng, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy, tay run lên suýt nữa ném cả điện thoại ra ngoài.
Nhờ hệ thống bảo vệ, các cảnh máu me khủng khiếp đều được làm mờ bằng mosaic, nên thực ra cậu chỉ nhìn thấy một mảng máu đỏ lờ mờ, không rõ ràng.
Nhưng chính vì mơ hồ như vậy, cộng với cảm giác máu tanh và linh cảm xấu đang gào thét trong lòng, khiến Hoài Giảo cho dù không muốn nghĩ cũng lập tức đoán ra được — phía dưới lớp mosaic kia, là cái gì.
"Nếu còn không quay lại, tôi sẽ bẻ gãy tay nó."
Câu uy hiếp mang ý cười kia của Trần Phong, nhắm thẳng vào Lý Nham, vẫn còn vang vẳng bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-xinh-dep/4410732/chuong-118.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.