- Chú định đi đâu vậy? Đến giờ ăn cơm rồi!
Thất Nguyệt vừa mới ra khỏi cửa thì thấy Long Đại ôm một đống đồ đi vào.
Trong tay hắn ta còn cầm một túi cua không biết cướp được từ đâu, tay trái cầm hai cái móng heo hầm tương, Long Nhị đi phía sau thì đang bê một két bia, xem ra đây là chiến lợi phẩm mới cướp về.
- À, em hẹn gặp bạn, các anh không cần chờ cơm em đâu!
Thất Nguyệt cầm cái móng heo lên gặm một miếng rồi vội vàng đẩy cửa đi ra ngoài.
- Hẹn ai vậy?
Long Đại tò mò chạy theo Thất Nguyệt.
- Thầy giám thị…
Thất Nguyệt gặm móng heo trong miệng nói không rõ thành lời rồi vẫy tay chạy đi.
Thầy giám thị vừa ngâm nga khúc ca vừa đi về phía quảng trường nhỏ theo lời hẹn. Mọi việc quá thuận lợi! Vừa nãy, trong điện thoại, ông ta còn dò hỏi được một vài câu, dựa vào kinh nghiệm của mình, ông ta biết ngay Long Tam không hề có bất kỳ dã tâm gì, thậm chí Long Tam còn muốn ông ta giúp đỡ chuyển sang lớp khác.
Ông ta cười thành tiếng, ông ta đã nhìn thấy bộ dạng thầy hiệu trưởng nịnh nọt ông ta trong một ngày không xa rồi!
Trời bắt đầu tối, cái quảng trường này quả thật rất yên lặng, càng đi về phía trong thì càng vắng người, thỉnh thoảng chỉ nhìn thấy vài con mèo đêm nhào lộn với cái bóng của những cái cần trục nơi công trường đang thi công cách đó không xa.
Thầy giám thị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-tan-cap-thu/2208729/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.