Ngày hôm sau, ánh nắng trưa bên ngoài cửa động thực chói chang, mang theo hơi thở khô nóng của ngày hè phủ kín đại địa, khiến người ta có chút nóng lên, nhưng điều này cũng không liên quan đến người trong động.
Lạc Hằng từ từ mở mắt ra, phía sau lưng dán sát vào một lòng ngực ấm áp, Lạc Hằng dụi mắt, cảm giác đau nhức đánh úp tới, hôm qua song tu bao nhiêu lần hắn cũng đã không nhớ được, chỉ nhớ rõ mình bị Bạch Tà đổi đủ loại tư thế mà dằn vặt.
Lạc Hằng nhéo nhéo giữa mày, không khỏi có chút phiền muộn, Bạch Tà có thật là trộm cõng hắn xem tiểu thoại bản hay không, nói ra một loạt lười âu yếm còn chưa tính, ngay cả đến những tư thế trên cũng đều biết.
Đến cuối, hắn còn khàn giọng cầu xin tha giống như trong thoại bản nữa chứ.
Lạc Hằng: "..."
Lạc Hằng tránh đi bàn tay của Bạch Tà đang đặt trên eo mình, ngồi dậy, đưa linh lực tham nhập vào trong cơ thể y, thấy được độc trên người y đã giải, Lạc Hằng thở phào nhẹ nhõm.
Lúc này Lạc Hằng mới chú ý tới trên người hắn liền có đủ các loại dấu vết không rõ, Lạc Hằng: "..."
Không biết nguyên nhân là do độc tính vẫn là do hôm qua quá mệt mỏi, mà hiện tại y còn đang ngủ say đã vậy trên mặt còn vẫn treo nét tươi cười, giận từ tâm mà tới, Lạc Hằng duỗi tay nhéo nhéo mặt y.
Nói tốt động tác sẽ nhẹ chút, nhẹ chỗ nào, quả thực chính là càng trầm trọng thêm.
Mặt Bạch Tà đều bị Lạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-sau-ta-bi-sieu-hung-do-de-duoi-giet/1847049/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.