Đến lúc này, Quân An Trạch không nhận ra sự bất thường của cậu thì anh chính là đồ ngốc!
Gương mặt cậu trông không có vẻ gì giống với đang nói dối, trong ký ức cậu thực sự không tồn tại chút hình ảnh nào của Galvin trước kia, thành thật đến mức khiến anh cảm thấy khó chịu.
“Ngày mai em dậy sớm một chút.”
Anh dự định sẽ đem cậu đi kiểm tra tổng quát một lượt, nhất là về não bộ, dường như vì một lý do nào đó mà cậu đã quên đi sạch những chuyện liên quan đến ông.
“Chi vậy anh?”
Chẳng phải bây giờ cậu vẫn còn đang trong thời gian nghỉ ngơi dưỡng bệnh sao, đột ngột bị bắt dậy sớm như vậy chẳng khác nào đang tra tấn tinh thần cậu. Mặc dù thời điểm trốn tránh Tần Diệc Tẫn, cậu lại có động lực dậy sớm đến cả bản thân còn cảm thấy khó tin…
“Đợi đến đó rồi biết.”
“Ồ.”
Trông thấy nét mặt Quân An Trạch không còn khủng bố như vừa nãy, cậu cuối cùng cũng dãm thở phào một hơi, không chút ý tứ ngã thẳng vào người hắn dựa dẫm.
Cậu vừa xoa ngực trấn an vừa mách lẻo với hắn: “Dọa chết tôi rồi, anh trai đáng sợ quá hụ hụ.”
Tần Diệc Tẫn không kiêng dè sự có mặt của anh, dù sao cậu có vẻ không quan tâm việc anh có biết hay không về mối quan hệ giữa hai người, cũng là cậu chủ động muốn thân mật với mình.
“Ngoan, không sao. Đừng sợ đừng sợ.” Nói xong còn đưa tay ra sau vỗ lưng cậu mấy cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-phat-hien-ca-nha-deu-la-vai-ac/3356486/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.