Galvin tính toán thời gian, muốn ra ngoài mua thêm ít nguyên liệu về để nấu bữa tối cho hai đứa trẻ.
Mặc dù Quân Yến Thanh không nói nhưng ông vẫn biết, nếu mối quan hệ giữa cậu cùng Tần Diệc Tẫn đã lành thì thế nào cũng dính nhau như keo. Ông định sẽ mời hắn ở lại cùng dùng bữa.
Ông đến siêu thị gần nhà để mua đồ, đang phân vân giữa việc nên nấu món gì cánh tay bỗng nhiên bị người khác bắt lấy.
Galvin khó hiểu quay đầu, đến khi nhìn thấy rõ gương mặt đối phương ánh mắt có chút sững sờ.
“Là người sao?”
Quân An Trạch ban đầu không chắc chắn lắm, nhưng nhìn vào biểu cảm kinh ngạc xen lẫn sự bất ngờ của đối phương, trong lòng càng thêm khẳng định.
“Thực sự là người, cha nhỏ!”
Dù vậy ông vẫn một mực chối bỏ, không thừa nhận việc bản thân mình là cha nhỏ của anh.
“Không, cậu nhận lầm người rồi.”
Sao anh có thể nhầm lẫn cho được, người hơn mười hai năm về trước đã luôn ở bên chăm sóc cho anh em anh.
“Cha nhỏ, chẳng lẽ bây giờ đến con trai ruột người cũng không muốn nhận, người nhẫn tâm đến như vậy sao?”
Trong lòng ông có chút dao động.
Sao lại có thể? Con là do ông đứt ruột sinh ra, sao lại có thể không muốn nhận lại. Nhưng vấn đề ở đây lại là Quân Phong. Ông đối với ông ta còn rất nhiều khúc mắc chưa thể giải quyết, tạm thời ông vẫn không muốn cùng ông ta đối mặt.
“Không phải như vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/phao-hoi-phat-hien-ca-nha-deu-la-vai-ac/3356485/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.